Tiểu phẩm An toàn giao thông: Hãy làm chủ bản thân
(Giao Thông chạy xe một mạch hết ga đến Thần Chết. Thần Chết đang ngồi ngủ gụt vì quá mệt mõi, Giao Thông hí hửng khi thấy Thần Chết có chiếc xe phân khối lớn)
GIAO THÔNG: Đại ca, đại ca có xe ngầu quá ta!
THẦN CHẾT: Mầy là ai mà kêu tao là đại ca hả mậy?
GIAO THÔNG: Thông nè, Giao Thông nè.
THẦN CHẾT: (Đứng bật dậy) Tao có kêu mầy xuống đây đâu. Tao bắt cha mầy 15 năm về trước, tao để mầy sống để phụng dưỡng mẹ mầy mà.
GIAO THÔNG: Ủa, ở đây là đâu vậy đại ca?
THẦN CHẾT: Địa ngục.
GIAO THÔNG: Hả, kì vậy? Em đang chạy xe mà.
THẦN CHẾT: Tại mầy chứ phải tại tao đâu mà mày hỏi. Mầy thấy tao đang ngủ hôn, tao mệt lắm, hỗm nay tụi nó cứ tai nạn giao thông chết cả đống tao đâu có giờ nghỉ ngơi, tao phải làm sổ sách nhập hộ khẩu của tụi nó rồi còn phải dẫn tụi nó vào các cửa địa ngục . Tao mệt lắm mầy biết chưa? Tự nhiên mầy chạy quá trớn chạy từ trần gian xuống tới địa ngục khi tao chưa kêu mầy, tự mầy nộp mạng mà.
HÃY LÀM CHỦ BẢN THÂN ----------- MÀN 1 Xe cấp cứu chở 1 nạn nhân vào bệnh viện cấp cứu. Mẹ nạn nhân đang đứng bên ngoài sốt ruột chờ đợi. BÁC SĨ: Ai là người nhà của em Giao Thông? CHỊ HAI, CẬU ÚT: Tôi, tôi nè, con tôi ra sao rồi bác sĩ? BÁC SĨ: Con chị bất tỉnh, chị chuẩn bị sẵn sàng, có chuyện gì tôi gọi chị liền. CHỊ HAI: Dạ. (Bác sĩ đi vào trong) CHỊ HAI: Thông ơi là Thông! Tai nạn giao thông cũng di truyền nữa sao? Cậu Út mầy thấy đó. Ông nội của thằng Thông muốn con mình được tốt nên đặt tên cho ba thằng Thông là An Toàn, nhưng anh hai mầy có an toàn gì đâu. Nhậu cho say xỉn, chạy xe quá tốc độ tự nhiên đâm đầu vào xe tải làm sao sống nổi, chết bỏ con cho chị khi thằng Thông chưa chào đời. Chị sợ quá nên đặt tên thằng nhỏ là Giao Thông để nhắc nhở con phải cẩn thận khi tham gia giao thông, nhưng nó có nghe đâu. Chị thấy con không có cha, chị thương nó quá đòi gì cho nấy, đang học lớp 9 mà nó thích xe gắn máy nên chị mới mua cho nó được có 1 tháng lại xảy ra chuyện rồi. Chị luôn nhắc nhắc nhở nó chạy phải cẩn thận nó có nghe đâu. Khổ quá! CẬU ÚT: Hồi nảy khi nghe người ta la tai nạn, em chạy lại thấy thằng Thông nằm ngã ngữa ngay cột điện đầu u một cụt, bất tĩnh nhân sự, chiếc xe còn rồ ga quá trời. Cha thì đâm đầu vào xe tải, con thì đâm đầu vào cột điện. Hết nói nổi luôn. CHỊ HAI: Thiệt là con với cái. MÀN 2 (Giao Thông chạy xe một mạch hết ga đến Thần Chết. Thần Chết đang ngồi ngủ gụt vì quá mệt mõi, Giao Thông hí hửng khi thấy Thần Chết có chiếc xe phân khối lớn) GIAO THÔNG: Đại ca, đại ca có xe ngầu quá ta! THẦN CHẾT: Mầy là ai mà kêu tao là đại ca hả mậy? GIAO THÔNG: Thông nè, Giao Thông nè. THẦN CHẾT: (Đứng bật dậy) Tao có kêu mầy xuống đây đâu. Tao bắt cha mầy 15 năm về trước, tao để mầy sống để phụng dưỡng mẹ mầy mà. GIAO THÔNG: Ủa, ở đây là đâu vậy đại ca? THẦN CHẾT: Địa ngục. GIAO THÔNG: Hả, kì vậy? Em đang chạy xe mà. THẦN CHẾT: Tại mầy chứ phải tại tao đâu mà mày hỏi. Mầy thấy tao đang ngủ hôn, tao mệt lắm, hỗm nay tụi nó cứ tai nạn giao thông chết cả đống tao đâu có giờ nghỉ ngơi, tao phải làm sổ sách nhập hộ khẩu của tụi nó rồi còn phải dẫn tụi nó vào các cửa địa ngục . Tao mệt lắm mầy biết chưa? Tự nhiên mầy chạy quá trớn chạy từ trần gian xuống tới địa ngục khi tao chưa kêu mầy, tự mầy nộp mạng mà. GIAO THÔNG: Trời ơi! Vậy là tôi chết rồi sao. Bây giờ có cách nào cho tôi chạy về trần gian để ở với mẹ tôi không? THÂN CHẾT: Có chớ, ủa mầy cũng còn nhớ mẹ mầy sao? Thằng quỷ nhỏ (Thần Chết câu cổ Giao Thông vẻ thân mật) Ê mầy, tao cũng thích mầy, mầy anh hùng ghê, tao chưa kêu mà mầy tìm tao, tao chọn mầy làm đệ tử của tao, tao sẽ cho mầy gặp mẹ mầy ở trần gian hay ở địa ngục này nhưng mầy phải nghe lời tao. GIAO THÔNG: Em nghe liền, đại ca nói nhanh đi. THẦN CHẾT: Mày phải học thuộc các biển báo giao thông của tao rồi tao cho mầy chạy về trần gian, mầy đồng ý chứ? GIAO THÔNG: Em thuộc rồi. Khi đi học thầy cô có dạy cho em rồi. THẦN CHẾT: Tốt, tao sẽ kiểm tra mầy tao mới tin. THẦN CHẾT: Biển 1 (Stop) GIAO THÔNG: Dễ ợt. Stop biển báo dừng lại. THẦN CHẾT: Sai bét. Khi gặp biển báo này thì phải chạy hết tốc lực. GIAO THÔNG: Kì vậy? THẦN CHẾT: Chứ Stop làm sao đựng được người ta. THẦN CHẾT: Biển 2 (20) GIAO THÔNG: Tốc độc tối đa cho phép 20km/giờ. THẦN CHẾT: Khùng quá, tốc độ tối thiểu cho phép 2000km/giờ. GIAO THÔNG: Trời ơi! (Rùng mình) THẦN CHẾT: Cái gì kêu trời mậy? Mầy chạy từ trần gian xuống địa ngục được mà. THẦN CHẾT: Tiếp nữa nè mầy. Biển 3 (đèn đỏ, đèn xanh) GIAO THÔNG: Đèn đỏ dừng lại, đèn xanh tiếp tục chạy. THẦN CHẾT: Tao bực mầy lắm rồi nhen, đèn đỏ chạy luôn, đèn xanh dừng lại. GIAO THÔNG: Kì quá. THẦN CHẾT: Kì cái gì, đèn đỏ mầy chạy mầy mới đụng chết người đem về đây cho tao, còn đèn xanh mầy dừng lại đột ngột tụi nó cũng sẽ chết thôi. Ê, mầy coi kìa! QUỶ NHỎ: (Chạy vù vù qua lại trước mắt 2 người) GIAO THÔNG: Cái gì vậy? THẦN CHẾT: Đệ tử của tao đó, nó chạy trên 2000km/giờ nhưng nó còn tập chạy 20.000km/giờ tao mới chịu. GIAO THÔNG: Thôi tôi không làm đệ tử của ông nữa đâu. THẦN CHẾT: Mầy tưởng mầy ngon lắm sao, muốn làm hay không làm là được à. Tao bực mầy rồi tao sẽ cho mầy làm nô lệ của tao, đầy tớ của tao, mầy biết chưa mậy? Nhưng mầy anh hùng quá nên tao cho mầy ân huệ cuối cùng, mầy chọn 2 con đường. 1. Mầy phải về lại trần gian dụ dỗ những thằng loi choi chạy xe theo những chỉ dẫn của tao khi nảy, mà người chết đầu tiên mang về cho tao là mẹ của mày. 2. Mày sẽ bị đày xuống 18 tầng địa ngục. Cho mầy 1 phút suy nghĩ (Thần chết giận dữ bỏ đi). GIAO THÔNG: (Khổ sở hướng về trần gian.) Các bạn còn sống trên trần gian ơi! Các bạn đừng nghe những lời xúi bậy của Thần Chết, các bạn hãy cố gắng học thật kĩ những biển báo, học thật kĩ luật giao thông, tôi đang khốn khổ nè các bạn ơi. Mẹ ơi cứu con, cứu con mẹ ơi! CHỊ HAI: Mẹ nè con. (Hai mẹ con chạy lại nhưng không được, hai bên cùng gào thét) (Hát) (Hát phỏng theo lí Ba Tri) GIAO THÔNG: Con đứng, đứng kế bên mẹ Không bước được gần Vì con đã chết. CHỊ HAI: Vì con đã quá ngông nghênh Không biết nghe lời hướng dẫn của thầy cô Con chết con yên thân, bỏ mẹ một mình cô đơn. (Hai mẹ con kêu gào) CHỊ HAI- GIAO THÔNG: Con., Mẹ, Con., Mẹ.. THẦN CHẾT: Mầy kêu la khóc lóc, chống đối tao, tao sẽ cho mầy nếm mùi địa ngục. (Thần chết xô Giao Thông xuống địa ngục) CHỊ HAI: Con , con,. GIAO THÔNG: Mẹ., Mẹ..,.. MÀN 3 BÁC SĨ: Người nhà của em Giao Thông. CHỊ HAI, CẬU ÚT: Dạ, tui đây. Con tui sao rồi bác sĩ? BÁC SĨ: Con chị chỉ bị ngất nó đã tỉnh lại rồi, chúc mừng chị, chị vào gặp con đi. GIAO THÔNG: Mẹ, cậu út . Tha tội cho con nhen. CHỊ HAI: Con nghỉ đi, khỏe về đi học. CẬU ÚT: Mầy tỉnh là tao mừng rồi. GIAO THÔNG: Mẹ ơi! Con sẽ không bao giờ cải lại mẹ chuyện gì hết. Mẹ, trong lúc bất tỉnh con thấy con đã chết rồi, về nhà con kể cho mẹ nghe. Con sợ lắm mẹ ơi. Từ nay con sẽ đạp xe đi học con không đi xe gắn máy nữa. Khi nào đến tuổi cho phép con mới chạy xe gắn máy và khi đi xe con sẽ nhắc mọi người phải đội mũ bảo hiểm để khỏi u đầu như con. CHỊ HAI: Con thấy được việc làm sai trái và biết từ bỏ là tốt rồi. Con phải luôn nhớ lời nhắc nhở của ông nội và mẹ là tốt rồi: Phải luôn chấp hành “AN TOÀN GIAO THÔNG” nha con. GIAO THÔNG: Con xin nhớ lời mẹ dạy.
File đính kèm:
- TIỂU PHẨM ATGT -HÃY LÀM CHỦ BẢN THÂN.doc