Đề bài Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên em đi học
Phải cố gắng học giỏi, chăm ngoan để trở thành người tốt, để bố có thể hãnh diện với xóm làng có một đứa con ngoan như em. Bố em hát rất hay, em rất thích nghe bố hát. Để bố vui em luôn nguyện với lòng làm theo lời bố dạy. Bố em là một người như thế đó! Một người bố thật tuyệt vời và đáng kính trong lòng em.
Đề bài: Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên em đi học. Bài làm Năm nay em đã là học sinh lớp ba. Nhưng những kỉ niệm đẹp đẽ của buổi đầu tiên em đi học tiểu học, thật khó phai trong lòng em. Đó là một buổi sáng mùa thu, bầu trời trong xanh khí trời se se lạnh. Cũng con đường ấy ngày nào mẹ em cũng chở em đến trường mầm non, nhưng hôm nay em thấy lạ. Ngôi trường tiểu học Nguyễn Viết Xuân hiện ra thật khang trang, thật đẹp. Chiếc bộ đồ đồng phục em học hôm nay, em cũng như bao bạn bè trông thấy mình lớn hẵn. Lòng em vừa vui lại vừa lo. Vui vì từ nay, mình bắt đầu được: học đọc chữ, đánh vần, mình sẽ được tự đọc những câu chuyện trong sách mà mẹ kể, không phải phiền mẹ khi đêm về phải kể chuyện em nghe. Lo vì sợ sự nghiêm khắc của thầy, cô mà anh trai đã kể. Nhưng nổi lo ấy chợt thoáng đến lại vụt bay, khi hình ảnh cô giáo Nguyễn Thị Diễm Hồng hiện ra thật đáng kính. Cô dịu dàng chỉ cho em chỗ ngồi, dạy cho em cách giữ gìn sách vở và nội quy trường lớp. Giọng cô thật ấm áp, những bài học đầu tiên ngày ấy đã để lại trong lòng em nhiều kỉ niêm sâu sắc thật khó phai. Bỗng lòng em rực lên một niềm vui, em sẽ cố gắng học thật giỏi để bố mẹ vui và cô thương em nhiều hơn. Và đúng thật như vậy đã hai năm trôi qua, em luôn đạt được học sinh giỏi như lòng em đã mơ. Ngày đầu tiên em bước chân vào ngôi trường tiểu học là như thế đó. Nó thật tuyệt vời, là những kỉ niệm đẹp nhất trong cả những quãng ngày tuổi thơ của em. Cám ơn thầy, cô ngôi trường tiểu học Nguyễn Viết Xuân đã dạy em những điều hay! Đề bài: Kể về mẹ em. Bài làm Trong gia đình em ai cũng thương em và lo lắng cho em rất nhiều. Nhưng người mà gần gũi và lo hơn cả chính là mẹ. Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ làm nghề nông, lúc rãnh rỗi mẹ còn đi làm thêm ở xưởng hạt điều. Mẹ làm việc rất giỏi, nấu ăn thì ngoan tuyệt, những món ăn mẹ nấu món nào em cũng thích. Vì làm nông nên nước da mẹ ngâm đen, mái tóc mẹ dài xuông mượt, thỉnh thoảng bố khen mẹ đẹp trông mẹ rất vui. Lần nào đi chợ về mẹ cũng mua cho em những thức ăn ngon, mẹ còn mua cho em những món đồ chơi mà em rất thích. Mẹ thường dạy em: phải lễ phép, chăm học, biết vâng lời thầy cô giáo. Thương mẹ em luôn làm theo lời mẹ dạy để mẹ vui. Mẹ em thật tuyệt vời. Em rất hãnh diện và tự hào có một người mẹ đáng kính như thế! Đề: Kể về bố em Trong lòng em ố em thật tuyệt vời. Bố em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, người dân xã Hòa Kiến quê em chủ yếu là làm nghề nông và bố em cũng thế. Nước da bố ngâm đen vì cuộc sống hàng ngày phải làm việc nhiều ngoài nắng. Bố thương em lắm! Đêm về bố là người chỉ cho em học bài, bố là người thầy giáo đầu tiên dạy cho em những bao điều hay lẽ phải. Những đợt đi làm thợ hồ xa nhà lần nào về bố cũng mua cho em những món quà mà em rất thích. Bố thường dạy em: Phải cố gắng học giỏi, chăm ngoan để trở thành người tốt, để bố có thể hãnh diện với xóm làng có một đứa con ngoan như em. Bố em hát rất hay, em rất thích nghe bố hát. Để bố vui em luôn nguyện với lòng làm theo lời bố dạy. Bố em là một người như thế đó! Một người bố thật tuyệt vời và đáng kính trong lòng em.
File đính kèm:
- DeKe lai buoi dau em di hoc.doc