Tuyển tập thơ, truyện về chủ đề Trường mầm non

Vào một buổi sáng mùa xuân ấm áp, những tia nắng hồng nhảy nhót trên những cành cây đầy lộc xanh mơn mởn. Hai chị em Mai và An xin phép mẹ đi chơi loanh quanh trong phố. Mẹ đồng ý và dặn:

 - Nhớ đừng đi chơi xa các con nhé.

Mai và An vâng dạ rồi nhảy chân sáo ra khỏi nhà, ra đường được ngắm trời, ngắm đất và thở không khí trong lành, hai chị em cười nói ríu rít.

 - An xem kìa, trên cành cây hoa sữa có một con chim xinh đang nhảy nhót bắt sâu hay không kìa! Nó là chú chim sâu rất có ích đấy em ạ.

 - Chị Mai ơi! Cửa hàng kia có anh Hecman khổng lồ đẹp quá, chị em mình sang xem đi!

Bé An rất thích người máy Hecman nên kéo chị ào sang đường, chẳng chú ý gì cả.

Kít, kít tiếng một loạt xe phanh gấp nghe rợn cả người. Hai chị em nhìn lên, một đoàn xe dừng hết cả lại.

- Này, hai cháu kia, các cháu không nhìn thấy tín hiệu đèn đỏ đang bật hay sao mà dám sang đường, nguy hiểm quá!

Chú cảnh sát giao thông chạy đến dắt hai chị em quay lại. Chú chỉ đèn hiệu và ôn tồn giải thích:

 - Các cháu có nhìn thấy tín hiệu đèn đỏ kia không? Khi nào đèn đỏ tắt, đèn xanh bật lên các cháu mới được qua đường nghe chưa nào!

Hai chị em Mai và An toát mồ hôi nhìn nhau. Mai bẽn lẽn nói:

 - Chúng cháu xin lỗi chú. Lần sau sang đường chúng cháu sẽ nhớ nhìn tín hiệu đèn màu ạ!

Chú cảnh sát giao thông còn dặn tiếp:

 - Các cháu khi qua đường phải có người lớn dắt, không thì dễ xảy ra tai nạn.

Từ hôm đó hai chị em Mai và An nhớ mãi lời chú công an dặn: “Đèn đỏ dừng lại, đèn xanh mới được đi, khi qua đường phảI có người lớn dắt”.

 

doc44 trang | Chia sẻ: halinh | Lượt xem: 2659 | Lượt tải: 4download
Bạn đang xem trước 20 trang mẫu tài liệu Tuyển tập thơ, truyện về chủ đề Trường mầm non, để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
ẹpquanh đõy. Sao chỏu khụng chịu nhỡn một tớ? Bỏc chắc là chỏuchẳng bao giờ để ý nghe chim hút vộo von nhỉ. Chỏu đi đõu mà cứ đăm đăm như đi học thế. ở trong rừng là vui lắm nhộ!Khăn đỏ mở to mắt ra nhỡn. Em thấy ỏnh nắng rập rờn quacành cõy, hoa tươi la liệt, em nghĩ bụng giỏ mang bú hoa tươi đến tặng bà chắc bà thớch lắm. Trời cũn sớm thế nào đến chả kịp. Em bốn ra khỏi đường rẽ vào rừng hỏi hoa. Hỏi được một bụng, em nghĩ là vào sõu chắc cú bụng đẹp hơn, và em lại mon men đi tới. Cứ thế mói, càng ngày em càng tiến sõu vào rừng. Chú súi đi thẳng tới nhà bà cụ, gừ cửa.- Ai đấy?- Chỏu Khăn đỏ đõy, bà mở cửa cho chỏu bà ơi. Chỏu mang lạicho bà bỏnh và rượu vang đõy. Bà núi:- Thỡ chỏu cứ việc đẩy then mà vào. Bà yếu quỏ khụng dậy đượcđõu.Súi đẩy then cửa, cửa mở tung. Nú chẳng núi chẳng rằng, đếnthẳng giường bà, nuốt chửng bà. Rồi nú mặc quần ỏo bà, đội mũ bà, nằm vào giường bà, kộo rốm che lại. Khăn đỏ tha thẩn chạy đi hỏi hoa. Mói đến lỳc hỏi nhiều quỏ mang khụng xuể, nú mới chợt nhớ đến bà, vội lờn đường đi đến nhà bà. Nú thấy cửa mở, lạ lắm. Nú vào phũng thấy cú gỡ khang khỏc. Nú nghĩ bụng sao hụm nay ở nhà bà lại cảm thấy rờn rợn, khụng thấy thoải mỏi như mọi khi. Nú chào bà nhưng khụng thấy cú tiếng đỏp. Cụ bộ lại bờn giường, kộo rốm ra, thỡ thấy bà nằm, mũ kộo chựm kớn mặt, trụng lạ quỏ. Cụ bộ núi:- Bà ơi bà! Sao tai bà to thế?- Tai bà to để nghe chỏu rừ hơn.- Bà ơi bà! Sao mắt bà to thế?- Mắt bà to để nhỡn chỏu rừ hơn.- Bà ơi bà! Sao tay bà to thế?- Tay bà to để bà ụm chỏu chặt hơn.- Úi trời ơi, sao mồm bà to thế kia?- Mồm bà to để bà ăn chỏu ngon hơn.Súi núi xong liền nhảy ra khỏi giường, nuốt chửng em bộ Khănđỏ đỏng thương. Súi đó no nờ lại nằm xuống giường ngủ ngỏy o o. Cú người đi săn qua nhà nghĩ bụng:- Quỏi! Sao bà lóo ngỏy to thế này, phải tạt vào xem bà ấy cúlàm sao khụng. Bỏc bước vào phũng, đến giường thỡ thấy súi đang nằm. Bỏc ta núi:- Con quỷ tội lỗi này, thỡ ra tao lại gặp mày ở đõy. Tao tỡm màymói... Bỏc giơ sỳng lờn định bắn. Nhưng bỏc chợt nghĩ ra là chắc súi đó ăn thịt bà lóo, và tuy vậy vẫn cũn cú cơ cứu bà. Bỏc nghĩ khụng nờn bắn mà nờn lấy kộo rạch bụng con súi đang ngủ ra. Vừa rạch được vài mũi thỡ thấy chiếc khăn quàng đỏ chúe, rạch được vài mũi nữa thỡ cụ bộ nhảy ra kờu:- Trời ơi! Chỏu sợ quỏ! Trong bụng súi, tối đen như mực.Bà lóo cũng cũn sống chui ra, thở hổn hển. Khăn đỏ vội đi nhặtđỏ to nhột đầy bụng súi. Súi tỉnh giấc muốn nhảy lờn, nhưng đỏnặng quỏ, nú ngó khuỵu xuống, lăn ra chết. Ba người đều vui mừng. Người đi săn lột lấy da súi mang về nhà. Bà lóo ăn bỏnh, uống rượu vang của Khăn đỏ mang đến và cảm thấy lại sức. Khăn đỏ nghĩ bụng: "Từ nay trở đi, mẹ đó dặn gỡ là phải nghe mẹ, khụng bao giờ được rời khỏi đường chạy một mỡnhvào rừng sõu". 
Chủ đề : Giao thông
Thơ: Gấu qua cầu
Hai gấu con xinh xắn
 Bước xuống hai đầu cầu
 Chú nào cũng muốn mau
 Vượt cầu sang kia trước
 Không ai chịu nhường bước
 Cãi nhau mãi không thôi
 Chú nhái bén đang bơi
 Ngẩng đầu lên mà bảo
Cái cầu thì bé tẹo
Ai cũng muốn sang mau
Nếu cứ mai chen nhau
Thì có anh ngã chết
Bây giờ phải đoàn kết
Cõng nhau quay một vòng
Đổi chỗ thế là xong
Cả hai cùng qua được
đèn giao thông
Đốn xanh, đốn đỏ, đốn vàngBa đốn tớn hiệu an toàn giao thụngĐi đường bộ nhớ nghe khụng!Đốn xanh tớn hiệu đó thụng đường rồiĐốn vàng đi chậm lại thụi,Đốn đỏ dừng lại, kẻo rồi đõm nhauBộ ngoan, bộ nhớ làu làuXanh: đi, đỏ: phải dừng mau đỳng rồi
khuyên bạn
Tu tu! xình xịch
Con tàu nhanh nhanh
Bạn chớ chơi quanh
Mà tai nạm đấy
Nếu bạn có thấy
Khi tàu chạy qua
Xin hãy tránh xa
Không ném đất đá
Thấy có người phá
thì hãy báo ngay
Giao thông hàng ngày
Chấp hành cho tốt
 Nguyễn Thị Sen
Xe chữa cháy 
Mình đỏ như lửa
Bụng chứa nước đầy
Tôi chạy như bay
hét quanh đường phố
Nhà nào có lửa
Tôi dập tắt ngay
Ai gọi cứu hỏa
Có ngay! Có …ngay!
chú giải phóng quân
Chú là chú em
Chú đi tuyền tuyến 
Nửa đêm mới về 
Ba lô con cóc to bè
Mũ tai bèo bẻ vành xòe trên vai
Cả nhà mừng quá chú ơi
Y như em đã mơ rồi đêm nao
Bé về kể chuyện vui sao
Mỹ thua cũng khóc như nhiều trẻ em
Chắp tay lạy má xin cơm
Con mà có đói chẳng thèm thế đâu
Muốn xin chiếc mũ tai bèo 
Làm cô giải phóng vượt đèo trường sơn 
Truyện : Xe Lu và xe ca
Có một chiếc xe lu và một chiếc xe ca cùng đi trên một con đường. Xe lu dáng vẻ thô kệch, lăn từng bước chậm chạp, còn xe ca có bề ngoài gọn gàng, phóng nhanh vun vút. 
Thấy vậy xe ca chế nhạo xe lu:- Xe lu ơi! Cậu đi chậm như rùa ấy! Hãy xem tớ đây này!Nói rồi, xe ca phóng vụt lên, bỏ xe lu ở lại đằng sau. Xe ca tưởng mình thế là giỏi lắm.Nhưng tới một quãng đường bị hỏng và lầy lội, xe ca không thể đi qua được, đành phải đỗ lại. Người ta đổ đá cuội xuống chỗ lầy lội. Bấy giờ xe lu mới tiến lên, đi lên đống đá và lăn qua lăn lại nhiều lần. Chẳng mấy chốc, mặt đường trở nên bằng phẳng. Nhờ vậy mà xe ca mới có thể đi qua được.Xe ca đã hiểu rằng tuy xe lu đi chậm chạp, dáng vẻ lù lù, thô kệch nhưng xe lu làm cho những con đường bằng phẳng để cho các xe khác đi lại dễ dàng. Từ đấy xe ca không bao giờ chế giễu xe lu nữa.
Qua đường
Vào một buổi sáng mùa xuân ấm áp, những tia nắng hồng nhảy nhót trên những cành cây đầy lộc xanh mơn mởn. Hai chị em Mai và An xin phép mẹ đi chơi loanh quanh trong phố. Mẹ đồng ý và dặn:
	- Nhớ đừng đi chơi xa các con nhé.
Mai và An vâng dạ rồi nhảy chân sáo ra khỏi nhà, ra đường được ngắm trời, ngắm đất và thở không khí trong lành, hai chị em cười nói ríu rít.
	- An xem kìa, trên cành cây hoa sữa có một con chim xinh đang nhảy nhót bắt sâu hay không kìa! Nó là chú chim sâu rất có ích đấy em ạ.
	- Chị Mai ơi! Cửa hàng kia có anh Hecman khổng lồ đẹp quá, chị em mình sang xem đi!
Bé An rất thích người máy Hecman nên kéo chị ào sang đường, chẳng chú ý gì cả.
Kít, kít… tiếng một loạt xe phanh gấp nghe rợn cả người. Hai chị em nhìn lên, một đoàn xe dừng hết cả lại.
- Này, hai cháu kia, các cháu không nhìn thấy tín hiệu đèn đỏ đang bật hay sao mà dám sang đường, nguy hiểm quá!
Chú cảnh sát giao thông chạy đến dắt hai chị em quay lại. Chú chỉ đèn hiệu và ôn tồn giải thích:
	- Các cháu có nhìn thấy tín hiệu đèn đỏ kia không? Khi nào đèn đỏ tắt, đèn xanh bật lên các cháu mới được qua đường nghe chưa nào!
Hai chị em Mai và An toát mồ hôi nhìn nhau. Mai bẽn lẽn nói:
	- Chúng cháu xin lỗi chú. Lần sau sang đường chúng cháu sẽ nhớ nhìn tín hiệu đèn màu ạ!
Chú cảnh sát giao thông còn dặn tiếp:
	- Các cháu khi qua đường phải có người lớn dắt, không thì dễ xảy ra tai nạn.
Từ hôm đó hai chị em Mai và An nhớ mãi lời chú công an dặn: “Đèn đỏ dừng lại, đèn xanh mới được đi, khi qua đường phảI có người lớn dắt”.
Chủ đề: Thế giới động vật
 đàn gà con
Mười quả trứng trũn  Mẹ gà ấp ủ
Mười chỳ gà con
Hụm nay ra đủ
Lũng trắng, lũng đỏ
Thành mỏ, thành chõn
 Cỏi mỏ tớ hon 
 Cỏi chõn bộ xớu
 Lụng vàng mỏt dịu
 Mắt đen sỏng ngời
 Ơi chỳ gà ơi  !
 Ta yờu chỳ l
 Thơ: Rong và cá
 Cú cụ rong xanh
 Đẹp như tơ lụa
 Giữa hồ nước trong
 Nhẹ nhàng uốn lượn 
Một đàn cỏ nhỏ
Đuụi đỏ lụa hồng
Quanh cụ rong đẹpMỳa làm văn cụng
 Thơ: Ong và bướm
 Con Bướm trắng Đậu vườn hồng Gặp con Ong Đang bay vội Bướm liền gọi Rủ đi chơi
Ong trả lời:
Tụi cũn bận
Mẹ tụi dặn
Việc chưa xong
Đi chơi rong
Mẹ khụng thớch.
đồng dao
Nu na, nu nống
Cỏ bống kho khụ
Cỏ rụ đỏnh vẩy
Tụm tộp đang nhảy
Rang ăn rất ngon
Cỏ chộp cả con
Bỏ lũ thật tuyệt 
Nhưng làm vỡ mật
Thỡ cú trời ăn
Lươn nấu chuối xanh
Chẳng tanh tý nào
Cỏ mực đem xào
Xin đừng cho nước
Cỏ quả luộc trước
Gỡ nạc nấu canh
Đỏm cỏ mố ranh
Làm gỡ cũng dở
Truyện: bác gấu đen và hai chú thỏ
Trời mưa to như trỳt nước. Giú thổi ào ào... bẻ gẫy cả cành cõy. Gấu Đen đi chơi về bị ướt lướt thướt, nước mưa chảy rũng rũng xuống mặt Gấu. Gấu chạy mói, chạy mói trong rừng để tỡm chỗ trỳ nhờ. Mai quỏ nhà của Thỏ Nõu đõy rồi !- Cốc. cốc. cốc.Thỏ Nõu đang ngủ liền tỉnh dậy, gắt gỏng hỏi.- Ai đấy ?Bỏc Gấu Đen đõy ! Mưa to quỏ, cho bỏc trỳ nhờ một đờm. Thỏ Nõu khụng mở cửa, nú cào nhàu :- Khụng trỳ nhờ được đõu. Bỏc to quỏ, bỏc làm đổ nhà của chỏu mất ! Gấu đen van nài :- Bỏc khụng làm đổ nhà đõu. Bỏc vào rất nhẹ nhàng thụi !- Nhẹ cũng đổ, khụng nhẹ cũng đổ : Bỏc đi đi !Thỏ Nõu vẫn nằm trong nhà núi vọng ra, nú nhất định khụng ra mở cửa. Gấu Đen buồn rầu. Nước mưa chảy rũng rũng xuống cổ Gấu Đen. Gấu Đen đi mói, đi mói, vừa mệt vừa rột. Bỗng nhiờn Gấu Đen nhỡn thấy cú một ngụi nhà. Trong nhà thắp đốn sỏng trưng. Cú tiếng Thỏ Trắng khe khẽ hỏt “Là lỏ la...”. Gấu Đen lại gần và rụt rố gừ cửa :- Cốc; cốc; cốc.- Ai đấy ?- Bỏc Gấu Đen đõy ! Cho bỏc vào trỳ nhờ cú được khụng ? Thỏ Trắng bước ra mở cửa.- Ồ ! Chào Bỏc Gấu Đen, mời bỏc vào đõy, bỏc ướt hết rồi !Thỏ Trắng dắt bỏc Gấu Đen vào nhà, kộo ghế mời bỏc ngồi trước bếp lũ. Gấu Đen hơ người một lỳc, nước mưa trờn mặt cũng khụ, trờn cổ cũng khụ.Trong khi bỏc Gấu Đen sưởi ấm. Thỏ Trắng bưng ra một đĩa bỏnh mời bỏc Gấu Đen ăn. Gấu Đen cảm động núi :-Cảm ơn Thỏ Trắng.Gấu Đen ăn xong, Thỏ Trắng và bỏc Gấu Đen cựng đi ngủ.Nửa đờm bóo nổi lờn ầm ầm cành cõy kờu răng rắc. Cú tiếng đập cửa thỡnh thỡnh :- Bạn Thỏ Trắng ơi ! Cho tụi vào trỳ nhờ với, nhà của tụi đổ mất rồi !Gấu Đen vội choàng dậy, chạy ra mở cửa. Thỏ Nõu vừa khúc vừa kể với bỏc Gấu Đen và Thỏ Trắng.- Hu, hu, hu,nhà bị đổ mất rồi. Làm thế nào bõy giờ ! Gấu Đen kộo Thỏ Nõu đến bờn đống lửa an ủi Thỏ Nõu:- Chỏu sưởi cho ấm người đi ! Nhà bị đổ à ? Lo gỡ. Sỏng mai bỏc sẽ làm lại nhà cho chỏu. Thỏ Trắng cũng núi :- Bạn đừng lo. Sỏng mai tụi cũng sẽ giỳp bạn làm lại nhà !- Thỏ Nõu sưởi một lỳc, nước mưa trờn người đó khụ. Lỳc này Thỏ Nõu mới õn hận là đó đuổi bỏc Gấu Đen. Thỏ Nõu ngập ngừng định xin lỗi bỏc Gấu.- Thỏ Nõu đừng buồn bỏc khụng giận chỏu đõu. Thụi bỏc chỏu ta đi ngủ kẻo khuya quỏ rồi !Đờm hụm ấy, Thỏ Nõu và Thỏ Trắng ụm bỏc Gấu Đen ngủ ngon lành.
Chủ đề : Tết và mùa xuân
 Tết đang vào nhà
 Hoa đào trước ngõ
 Cười vui sáng hồng
 Hoa mai trong vườn
 Rung rinh cánh trắng
 Sân nhà đầy nắng
 Mẹ phơi áo hoa
Em dán tranh gà
 Ông treo câu đối
Tết đang vào nhà
 Sắp thêm một tuổi
 Đất trời nở hoa
BÉ CHÚC Tấ́T
Năm cũ vừa quaBước sang năm mớiHụm nay con tớiKớnh chỳc ễng BàSống lõu sức khỏe,Trẻ mói khụng giàYờu thương thuận hũaCửa nhà sung tỳcHạnh phỳc khang anƠn trờn thương ban Suốt năm may mắnLàm ăn phấn chấnPhỳc, lộc, thọ, tàiễng bà hưởng trọnĐụi lời con mọnXin kớnh dõng lờnễng Bà đừng quờnLỡ xỡ cho conNăm mới lấy hờnCon xin cỏm ơn ễng Bà.
CâY đào
Cây đào đầu xóm,
Lốm đốm nụ hồng
Chúng em chỉ mong
Mùa đào mau nở
Bông đào nho nhỏ
Cánh đào hồng tươi
Hễ thấy hoa cười 
Chính là tết đến
Chủ đề : Thế giới thực vật
Chùm quả ngọt
 Rung rinh chựm quả mựa xuõn Nhỡn xa thỡ ấm, nhỡn gần thỡ no
 Quả nào quả ấy trũn vo Cành la cành bổng thơm tho khắp vườn Tay ụng năm ấy trồng ươm
 Bõy giờ chỏu hỏi quả thơn biếu bà.
CâY dâY leo
Cõy dõy leo 
Bộ tớ teo
Ở trong nhà
Lại bũ ra
Ngoài cửa sổ
 Và nghển cổ
 Lờn trời cao
 Hỏi: Vỡ sao?
 Cõy trả lời:
 Ra ngoài trời,
 Cho rễ thở,
 Tắm nắng giú,
 Gội mưa dào, 
 Cõy mới cao	
 Hoa mới đẹp
 Nhớ ơn 
Ăn một bát cơm 
Nhớ người cầy ruộng
Ăn đĩa rau muống 
Nhớ người đào ao
Ăn một quả đào
Nhớ người vun gốc
Ăn một con ốc 
Nhớ người đi mò
Sang đò 
Nhớ người chèo chống
Nằm võng 
Nhớ ngưòi mắc dây
Đứng mát gốc cây
Nhớ người vun gốc
họ rau
Truyện : Sự tích hoa mào gà
Ngày xưa, chỳ gà nào cũng cú một cỏi mào đỏ rất đẹp như mào cỏc chỳ gà trống bõy giờ. Một buổi sớm, gà Mơ soi mỡnh trong vũng nước và sung sướng thấy cỏi mào rực rỡ nằm trờn đỉnh đầu của mỡnh như một chựm hoa đỏ rực. Gà Mơ khoan khoỏi đập cỏnh và hỏt bài hỏt quen thuộc của họ nhà gà : “Cục ta cục tỏc, mào ta đó mọc, cục ta cục tỏc, mào ta đó mọc”.Mọi vật quay qua nhỡn gà Mơ và cựng xuýt xoa: “Chiếc mào mới xinh xắn làm sao, trụng Gà Mơ thật đỏng yờu”. Gà Mơ đi tung tăng khắp nơi kiếm mồi. Nú đến bờn bể nước và nghe cú tiếng khúc ti tỉ. Nú dừng lại nghiờng đầu, chớp chớp đụi mắt và lắng tai nghe. Thỡ ra, đú là một cõy màu đỏ tớa đang tấm tức khúc một mỡnh. Gà Mơ đang vui sướng, thấy bạn buồn, Mơ bỗng bối rối. Nú vội vàng chạy đến khẽ hỏi:- Bạn sao thế?Cõy rơi hạt nước mắt trong suốt như hạt sương xuống gốc và sụt sịt bảo:- Cỏc cõy quanh đõy, cõy nào cũng cú hoa mà chỉ mỗi mỡnh tụi là khụng cú hoa.Chưa núi dứt cõu, cõy lại bật khúc, nước mắt cứ rơi xuống thỏnh thút. Gà Mơ an ủi bao nhiờu cũng khụng làm cõy nớn. Gà Mơ nghĩ một lỳc rồi quyết định:- Tụi cho bạn bụng hoa đỏ trờn đầu tụi nhộ.Cõy sung sướng vẫy là rối rớt:- Thế bạn cho tụi thật nhộ ! Cỏm ơn bạn!Sỏng hụm sau, mọi người ngạc nhiờn khi thấy chiếc mào đẹp đẽ của gà Mơ biến đõu mất. Cũn cỏi cõy bờn bể nước thỡ lại nở một chựm hoa rực rỡ y hệt chiếc mào của Gà Mơ. Cõy hoa sung sướng vươn mỡnh đún ỏnh mặt trời nhuộm cho bụng hoa thờm đỏ thắm. Cõy khe khẽ kể cho mọi người nghe cõu chuyện về lũng tốt của Gà Mơ. Thế là mọi người gọi cõy đú là cõy hoa mào gà.Trờn đầu Gà Mơ bõy giờ cũng nhỳ lờn một chiếc mào mới nho nhỏ, xinh xinh rồi đấy.
Truyện : chú đỗ con
Một chỳ Đỗ con ngủ khỡ trong cỏi chum khụ rỏo và tối om suốt một năm. Một hụm tỉnh dậy chỳ thấy mỡnh nằm giữa những hạt đất li ti xụm xốp. Chợt cú tiếng lộp độp bờn ngoài.
-Ai đú ?
-Cụ đõy. 
Thỡ ra cụ Mưa Xuõn, đem nước đến cho Đỗ con được tắm mỏt, chỳ lại ngủ khỡ. Cú tiếng sỏo vi vu trờn mặt đất làm chỳ tỉnh giấc. Chỳ khẽ cựa mỡnh hỏi :
- Ai đú ? 
Tiếng thỡ thầm trả lời chỳ : “Chị đõy mà, chị là Giú Xuõn đõy. Dậy đi em, mựa xuõn đẹp lắm”. Đỗ con lại cựa mỡnh. Chỳ thấy mỡnh lớn phổng lờn làm nức cả chiếc ỏo ngoài.
Chị Giú Xuõn bay đi. Cú những tia nắng ấm ấp khẽ lay chỳ Đỗ con. Đỗ con hỏi :
- Ai đú ?
Một giọng núi ồm ồm, õm ấm vang lờn :
- Bỏc đõy ! Bỏc là Mặt trời đõy, chỏu dậy đi thụi, sỏng lắm rồi. Cỏc cậu học trũ cắp sỏch tới trường rồi đấy.
Đỗ con rụt rố núi :
- Nhưng mà trờn đấy lạnh lắm.
Bỏc Mặt trời khuyờn :
- Chỏu cứ vựng dậy đi nào. Bỏc sẽ sưởi ấm cho chỏu, cựa mạnh vào.
Đỗ con vươn vai một cỏi thật mạnh. Chỳ trồi lờn khỏi mặt đất. Mặt đất sỏng bừng ỏnh nắng xuõn. Đỗ con xoố hai cỏnh tay nhỏ xớu hướng về phớa mặt trời ấm ỏp
CâY rau của thỏ út
Mựa thu đó qua, mựa đụng đó tới. Thỏ Mẹ dẫn cỏc con ra vườn và bảo:- Cỏc con ạ, bõy giờ là vụ rau rồi, mẹ sẽ dạy cỏc con trồng củ cải nhộ. Ba anh em Thỏ rớu rớt trả lời:- Thưa mẹ, võng ạ!Bốn mẹ con quõy quần bờn luống đất, mẹ bắt đầu giảng:- Muốn trồng rau, người ta phải làm đất, rồi gieo hạt…Nhưng mới nghe mẹ núi vậy, thỏ Út đó nghĩ thầm: “Thế thỡ mỡnh cũng biết rồi” và khụng chỳ ý nghe mẹ núi nữa. Chỳ ngồi đấy nhưng cũn mải nhỡn theo con bươm bướm ngoài vườn nờn chẳng biết mẹ cũn dặn điều gỡ nữa. Mẹ giảng xong, ba anh em bắt đầu làm việc, mỗi người phải trồng một luống rau nho nhỏ. Hai anh của thỏ Út cặm cụi cuốc đất, đập đất cho nhỏ tơi ra rồi mới gieo hạt, cũn Thỏ Út thỡ chỉ làm qua quýt rồi nhảy đi chơi.Ít ngày sau, hạt giống nảy mầm. Những cõy rau bộ li ti hiện ra. Hai luống rau của cỏc anh cõy mọc đều, trụng như những chiếc khăn màu xanh tươi phủ lờn mặt đất, cũn luống rau của thỏ Út thỡ cõy mọc thưa thớt, cõy cao, cõy thấp. Thế nhưng thỏ Út vẫn mói chơi chẳng chịu chăm bún gỡ cả. Tới vụ thu hoạch, cõy rau nào của cỏc anh lỏ cũng to, củ cũng to, cũn những cõy rau của thỏ Út thỡ cằn cỗi vỡ thiếu nước, củ bộ tớ tẹo. Thỏ Út xấu hổ quỏ, biết núi sao với mẹ bõy giờ? Thấy vậy, thỏ Mẹ bảo:-Nếu con chỳ ý nghe lời mẹ và chăm súc vườn rau thỡ rau của con sẽ tươi tốt đỳng khụng?Sau vụ ấy, thỏ Út hỏi lại mẹ cỏch làm đất, trồng rau, vun luống, gieo hạt rồi bắt đầu trồng lại luống rau khỏc.Đỳng như lời mẹ đó núi: “Phải biết cỏch trồng và chăm súc tưới bún”. Lần này, rau của thỏ Út lớn rất nhanh. Đến vụ 
thu hoạch, thỏ Út chở về nhà những cõy rau lỏ xanh non. Thỏ Út rất vui. Mẹ thỏ cũn vui hơn vỡ thấy thỏ Út đó biết chăm chỉ và chịu khú làm việc.
Chủ đề : Nghề nghiệp
Chiếc cầu mới
Trên dòng sông trắng
Cầu mới dựng lên
Nhân dân đi bên
Tàu xe chạy giữa
Tu tu xe lửa
Xình xịch qua cầu
Khách ngồi trên tàu
Đoàn người đi bộ
Nhìn chiếc cầu dài
Tấm tắc khen tài 
Công nhân xây dựng
 Làm nghề như bố
Bố Tuấn lỏi tàuBố Hựng đốt lửaTừng nghe bố kểQua lắm vựng quờHựng, Tuấn rất mờLàm nghề như bốBao nhiờu nghế nhỏBuộc nớu vào nhauCu Tuấn làm tàuHựng làm người lỏiThổi kốn lỏ chuốiCho tàu rời gaChạy khắp lũng nhàTàu kờu: Thớch! Thớch!
Bé Là BAO NHIÊU NGHề
Bộ chơi 
Chủ đề : Nước - hiện tượng thiên nhiên
Truyện: giọt nước tí xíu
Tớ Xớu là một giọt nước. Quờ ở biển cả, họ hàng anh em nhà chỳng đụng lắm và ở khắp mọi nơi, ở biển cả, ở sụng ngũi, ao hồ, ở trờn trời, ở cả dưới đất...Một buổi sỏng biển lặng, Tớ Xớu cựng cỏc bạn đuổi theo cỏc lớp súng nhấp nhụ. ễng Mặt Trời thả ỏnh sỏng rực rỡ xuống mặt biển. Bọn Tớ Xớu reo vui trong súng nhẹ và trong ỏnh nắng chan hoà. Chợt cú tiếng ụng Mặt Trời cất lờn.-Tớ Xớu ơi ! Chỏu cú đi với ụng khụng ? Tớ Xớu ngẩng nhỡn. Chỳ đỏp giọng rất khẽ, chỉ cú ụng Mặt Trời là nghe thấy.- Đi làm gỡ ạ ? ễng Mặt Trời cười bảo : “Trờn mặt đất thiếu gỡ việc, chỗ nào chẳng cần”. Tớ Xớu vui lắm. Nhưng sực nhớ mỡnh là giọt nước khụng thể bay theo ụng Mặt Trời được. Chỳ hỏi :-Chỏu nặng lắm làm sao bay lờn được.- Khụng lo, ụng Mặt Trời núi ồm ồm, ụng sẽ làm cho chỏu biến thành hơi. Núi xong ụng Mặt Trời vộn mõy, chiếu thật nhiều ỏnh sỏng xuống biển, Tớ Xớu rựng mỡnh và biến thành hơi. Chỳ chỉ kịp núi với biển cả :- Chào mẹ, con đi ! Mẹ chờ con trở về.Tớ Xớu từ từ bay lờn...Tớ Xớu nhập bọn với cỏc bạn. Lỳc đầu chỳng bay là là xuống biển rồi chỳng hợp thành một đỏm mõy mỏng rời mặt biển bay vào đất liền. Giú nhẹ nhàng đưa Tớ Xớu lướt qua những dũng sụng lấp lỏnh như bạc. Xế chiều, ụng Mặt Trời toả những tia nắng chúi chang hơn lỳc sỏng. Khụng khớ oi bức... Bỗng từ đõu một cơn giú lạnh thổi tới. Tớ Xớu reo lờn :- Mỏt quỏ cỏc bạn ơi ! Mỏt quỏ Tớ Xớu và cỏc bạn nhảy nhút, mỳa lượn vui thớch. Nhưng rồi trời mỗi lỳc một lạnh. Tớ Xớu thấy rột. Cỏc bạn chỳ cũng thấy rột. Chỳng xớch lại gần nhau thành một đụng đặc toàn những chỳ bộ giọt nước nhỏ li ti. Bọn Tớ Xớu khụng bay cao lờn được nữa, chỳng xà xuống thấp, thấp dần.Một tia sỏng vạch ngang bầu trời. Rồi một tiếng sột đinh tai vang lờn. Giú thổi mạnh hơn. Bọn Tớ Xớu nớu lấy nhau thành những giọt nước trong vắt. Chỳng thi nhau ào ào tuồn xuống đất... Cơn giụng bắt đầu.
Nắng bốn mùa
Dịu dàng và nhẹ nhàng
Vẫn là chị nắng xuân
Hung hăng hay giận dữ
Là ánh nắng mùa hè
 Vàng hoe như muốn khóc
 Chẳng ai khác nắng thu
Mùa đông khóc hu hu 
Bởi vì không có nắng
Chủ đề: Quê hương - Bác Hồ
Thơ: Bác hồ của em
 Bác Hồ của em
Khi em ra đời
Đã không còn Bác
Chỉ còn tiếng hát
Chỉ còn lời ca
Chỉ còn câu truyện
Chỉ còn bài thơ
Mà em vẫn thấy
Bác sao rất gần
Năm điều Bác dạy
Mãi còn vang ngân
 Truyện Ai ngoan sẽ được thưởng
Vào một buổi sỏng đẹp trời, bỏc Hồ đến thăm trại nhi đồng. Cỏc em ựa ra đún Bỏc vỡ ai cũng muốn được nhỡn Bỏc rừ hơn. Bỏc bế một em bộ gỏi nhỏ nhất, đi thăm phũng ăn, phũng ngủ, phũng học, phũng bếp, chỗ tắm rửa. Rồi trở lại phũng họp. Bỏc và cỏc chỏu trũ chuyện với nhau rất vui vẻ. Bỏc hỏi cỏc chỏu: - Cỏc chỏu ăn cú no khụng? Cỏc chỏu tớu tớt trả lời: -Dạ , no ạ! Bỏc lại hỏi tiếp: - Thế cỏc chỏu chơi cú vui khụng? Những chiếc miệng nhỏ nhắn liờn tiếp trả lời: - Dạ vui ạ! Bỏc khen cỏc chỏu ngoan và chia kẹo cho từng em một. Mọi người đứng thành một vũng trũn. Một em đứng lờn thưa: - Thưa Bỏc, những bạn nào ngoan thỡ mới được kẹo Bỏc cho ạ! Rồi Bỏc cầm gúi kẹo chia cho cỏc em. Đến lượt Tụ, em khụng nhận kẹo của Bỏc. Bỏc hỏi: - Vỡ sao chỏu khụng nhận kẹo của Bỏc? Tộ thưa với Bỏc: - Thưa Bỏc, hụm nay chỏu chưa ngoan. Chỏu sẽ khụng được nhận kẹo của Bỏc ạ. Bỏc xoa đầu Tộ õu yếm núi: - Bạn Tộ tuy đó làm điều sai, nhưng bạn đó biết lỗi của mỡnh, như vậy cũng rất ngoan. Vậy bạn cũng sẽ được nhận kẹo của Bỏc. Tộ sung sướng nhận những chiếc kẹo Bỏc cho.
CÁC BÀI HÁT 
 ĐấM TRUNG THU
Thựng thỡnh thựng thỡnh trống rộn ràng ngoài đỡnh. Cú con sư tử vui mỳa quanh vũng quanh. Trung thu liờn hoan trăng sỏng ngập đường vàng. Dưới ỏnh trăng vàng đàn em cất tiếng hỏt vang
RƯƠC ĐẩN DƯỚI ÁNH TRĂNG
Tựng dinh dinh di

File đính kèm:

  • docCac bai tho cau truyen trong CD Mau giao be nam 2014 2015.doc