“Thơ 5 Chữ” Trên Việt Văn Mới - Nguyễn Văn Hoa

II.3 - Thơ 5 chữ & “Tự Sự Hướng Nội”

Qua khảo sát của chúng tôi, thơ 5 chữ cũng thích dụng khi tác giả chọn thể loại thơ “ tự sự hướng nội “ :

Ví dụ qua

CHÂN DUNG của Bạch Cúc

tôi vẽ mình trong gương

nét phôi pha nhạt nhòa

in bóng mình trong mắt

ẩn dấu nỗi sầu riêng

tôi vẽ mình trong gương

tô đậm một nét mày

cho cong đời dốc thẳng

nghiệt ngã cõi trần ai

tôi vẽ mình trong gương

tô môi một điểm hồng

quên đời là bóng tối

rạng rỡ tàn dung nhan

tôi vẽ mình trong gương

soi ánh mắt lạc thần

cơn mơ nào chưa tỉnh

cơn mộng nào chưa tan

tôi vẽ mình trong gương

bức chân dung tượng hình

ngỡ mình là cái bóng

biến dạng vào hư không

 

doc41 trang | Chia sẻ: xuannguyen98 | Lượt xem: 716 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem trước 20 trang mẫu tài liệu “Thơ 5 Chữ” Trên Việt Văn Mới - Nguyễn Văn Hoa, để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
“Thơ 5 Chữ” 
Trên Việt Văn Mới 
NGUYỄN VĂN HOA
I - Lịch Sử Vấn Đề
Nhắc đến thơ 5 chữ, độc giả yêu thơ chắc ai cũng nhớ đến bài “ Đi Chùa Hương” củaNguyễn Nhược Pháp
Hôm nay đi chùa Hương. 
Hoa cỏ mờ hơi sương
Cùng thầy me em dậỵ
Em vấn đầu soi gương.
Khăn nhỏ, đuôi gà cao;
Lưng đeo dải yếm đào;
Quần lĩnh, áo the mới;
Tay cầm nón quai thao.
Me cười: "Thầy nó trông!
Chân đi đôi giép cong
Con tôi xinh xinh quá!
Bao giờ cô lấy chồng?"
-- Em tuy mới mười lăm
Mà đã lắm người thăm
Nhờ mối mai đưa tiếng,
Khen tươi như trăng rằm.
Nhưng em chưa lấy ai,
Vì thầy bảo người mai
Rằng em còn bé lắm,
Ý đợi người tài trai.
Em đi cùng với me,
Me em ngồi cáng tre.
Thầy theo sau cưỡi ngựa,
Thắt lưng dài đỏ hoe
Thầy me ra đi đò,
Thuyền mấp mênh bên bờ.
Em nhìn sông nước chảy,
Đưa cánh buồm lô nhô.
Mơ xa lại nghĩ gần.
Đời mấy kẻ tri âm?
Thuyền nan vừa lẹ bước,
Em thấy một văn nhân...
Người đâu thanh lạ thường!
Tướng mạo trông phi thường.
Lưng cao dài, trán rộng.
Hỏi ai nhìn không thương?
Chàng ngồi bên me em
Me hỏi chuyện làm quen:
"Thưa thầy đi chùa ạ?
Thuyền đông, giời ôi chen!"
Chàng thưa vâng thuyền đông,
Rồi ngắm giời mênh mông,
Xa xa mờ núi biếc,
Phơn phớt áng mây hồng.
Giòng sông nước đục lờ.
Ngâm nga chàng đọc thơ!
Thầy khen hay, hay quá!
Em nghe ngồi ngẩn ngơ.
Thuyền đi, bến Đục qua,
Mỗi lúc gặp người ra,
Thẹn thùng em không nói:
"Nam vô A-di-đà !"
Réo rắt suối đưa quanh.
Ven bờ, ngọn núi xanh,
Dịp cầu xa nho nhỏ.
Cảnh đẹp gần như tranh.
Sau núi Oản, Gà, Xôi,
Bao nhiêu là khỉ ngồị
Tới núi con voi phục,
Có đủ cả đầu đuôi.
Chùa lấp sau rừng cây,
(Thuyền ta đi một ngày)
Lên cửa chùa em thấy
Hơn một trăm ăn mày.
Em đi, chàng theo sau,
Em không dám đi mau,
Ngại chàng chê hấp tấp,
Số gian nan không giàu.
Thầy me đến điện thờ,
Trầm hương khói toả mờ
Hương như là sao lạc
Lớp sóng ngươì lô nhô.
Chen vào thật lắm công.
Thầy me em lễ xong
Quay về nhà ngang bảo:
"Mai mới vào chùa trong"
Chàng hai má đỏ hồng
Kêu với thằng tiểu đồng
Mang túi thơ bầu rượu:
"Mai ta vào chùa trong"
Đêm hôm ấy em mừng!
Mùi trầm hương bay lừng.
Em nằm nghe tiếng mõ,
Rồi chim kêu trong rừng.
Em mơ, em yêu đời
Mơ nhiều ... viết thế thôi
Kẻo ai mà xem thấy,
Nhìn em đến nực cười.
Em chưa tỉnh giấc nồng,
Mây núi đã pha hồng.
Thầy me em sắp sửa
Vàng hương vào chùa trong.
Đường mây đá cheo veo,
Hoa đỏ, ti'm, vàng leo
Vì thương me quá mệt,
Săn sóc chàng đi theo.
Mẹ bảo: "Đường còn lâu
Cứ vừa đi ta cầu
Quan-thế-âm Bồ-tát
Là tha hồ đi mau."
Em ư ? Em không cầu,
Đường vẫn thấy đi mau.
Chàng cũng cho như thế.
(Ra ta hợp tâm đầu)
Khi qua chùa Giải Oan
Trông thấy bức tường ngang,
Chàng đưa tay lẹ bút
Thảo bài thơ liên hoàn.
Tấm tắc thầy khen hay
Chữ đẹp như rồng bay.
(Bài thơ này em nhớ
Nên chả chép vào đây)
Ôi! Chùa trong đây rồi!
Động thẳm bóng xanh ngời.
Gấm thêu trần thạch nhũ,
Ngọc nhuốm hương trầm rơi.
Mẹ vui mừng hả hê:
"Tặc! Con đường mà ghê!"
Thầy kêu mau lên nhé,
Chiều hôm nay ta về.
Em nghe bỗng rụng rời!
Nhìn ai luống nghẹn lời!
Giờ vui đời có vậy,
Thoáng ngày vui qua rồi!
Làn gió thổi hây hây.
Em nghe tà áo bay,
Em tìm hơi chàng thở!
Chàng ôi, chàng có hay?
Đường đây kia lên giời
Ta bước tựa vai cười,
Yêu nhau, yêu nhau mãi!
Đi, ta đi, chàng ôi!
Ngun ngút khói hương vàng,
Say trong giấc mơ màng,
Em cầu xin Giời Phật
Sao cho em lấy chàng.
Và trong bài viết này , chúng tôi chỉ tìm hiểu những thi phẩm thể thơ 5 chữ đã công bố trên vietvanmoi.com;Tất nhiên không có ý định so sánh NÓ với bài thơ trên :
II - Vị Trí “Độc Lập” của Thơ 5 Chữ Trên Việt Văn Mới
II.a - Thống Kê Tác giả & Thi phẩm 5 Chữ Trên VietVanMoi.com
Thứ tự
Tác giả
( ngẫu hứng không theo ABC)
Thi phẩm
01
Vũ Quang Tần
Người bán than
02
Nguyễn Khôi
Orsay
03
Tâm Đỗ Đà Lạt
Nhớ
04
Trần Phố
Bông hoa đỏ
05
Trần Tuấn Kiệt
Tặng thần sư Đời Trần
06
Tô Mạc Giang
Buổi chiều qua Tô Châu
07
Trần Hậu
Bà Tú
08
Nguyễn Văn Thức
Về Sài gòn
09
Nguyễn Quốc Nam
Chốn xưa
10
Nguyễn Trọng Liên
Nhũng điều không biết
11
Lê Va
Biển
12
Nguyên Hùng
Biển & em
13
Nguyễn Đăng Trình
Cuối năm ngồi tám mốt
14
Ngọc Hải
Ngõ cũ & Tình xưa
15
Nguyễn Hoàng Trung
Nửa đời rỗi cũng một mai
16
Nguyễn Lê Doàn
Viết cho tình yêu cuối cùng
17
Nguyễn Quốc Nam
Chốn xưa
18
Hạ Giao
Tình em con sáo sang sông
19
Hà Vũ Giang Châu
Từ khi ta yêu người
20
Hàn Mặc Chắt
Đơn phương/Thơ & nghiệp/Dòng sông xanh & Suối hát
21
Bạch Cúc
Chân dung
22
Đào Tiểu Tố
Hồi Tưởng
23
Hoàng Huy Giang
Tình xuân gợi nhớ
24
Hoàng Vũ Đông Sơn
Chùm Thơ triệt hâu
25
Hồng Vinh
Nói với mình
26
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Anh là nỗi buồn
27
Đinh Hương
Mộng thực
28
Đỗ Thị Hồng Vân
Nhớ /Tình khúc bên bờ biển
29
Đặng Thị Diễm
Đôi ta
v.v......
II.b- Thơ 5 Chữ & Tình Yêu
Thơ 5 chữ cũng đã tỏ rõ ưu thế với chủ đề tình yêu ; độc giả có thể thấy qua các thi phẩm sau đây :
MỘNG THỰC của Đinh Hương 
Đêm qua trong giấc ngủ 
Em mơ thấy cùng người 
Cùng người em yêu dấu 
Môi kề môi bên nhau 
Trong giấc mơ đẹp ấy 
Em không còn bơ vơ 
Cùng người âu yếm mãi 
Ta bên nhau không rời. 
Ôi người em yêu dấu 
Ta gặp nhau hằng đêm 
Không hiểu người có thấy 
Tình ta qúa êm đềm 
Tình ta như là mộng 
Người có biết hay không 
Chợt tình nghe cay đắng 
Mộng thực chẳng cùng chung
Hoặc bài
KHỜ của Tâm Đỗ Dà Lạt 
Dại khờ trong mắt biếc 
Nồng nàn se môi khô 
Em loài thiêu thân nhỏ 
Trong tình anh hư vô...
Cá nhân tôi rất thích đọc thơ Trần Hậu trên vietvanmoi.com , ví dụ đây là bài thơ
BÀ TÚ của Trần Hậu
Lóc cóc chiếc xe đạp
Sáng nào bà cũng đi
Chở năm ba ang gạo 
Đèo thêm ít bánh mì
Mấy năm rồi tần tảo
Chẳng một lời thở than
Như cái cò lặn lội
Nuôi bốn con một chồng
Bà Tú ơi bà Tú
Thương bà biết nói sao
Tình mười năm lận đận
Đời mười năm lao đao
Tôi một đời mê mải
Như là chiêm bao thôi
Ngở mình như thân điểu
Bay thấu chín tầng trời
Sức dang đôi cánh rộng
Góp gió và thu mây
Thỏa bình sinh chí lớn
Mới đáng mặt râu mày
Nhưng rồi thời gian qua
Mỏi mòn con nước chảy
Sự nghiệp đâu nào thấy
Cơm áo vẫn tay bà
Nhiều khi tôi tự hỏi
Còn đáng để bà yêu ?
Mười năm rồi đó nhỉ
Chắc tôi có lỗi nhiều.
Hoặc
CHỐN XƯA của Nguyễn Quốc Nam 
Căn nhà xưa còn đó
Em bây giờ nơi đâu
Rêu phong mờ ngói đỏ
Tường vôi đã nhạt màu
Chiều nay anh xuống phố 
Bóng ngày xưa đổ dài
Con đường thay tên họ
Anh vẫn còn nơi đây
Nơi phương trời xa thẳm 
Em có nhớ chốn xưa
Những tháng ngày say đắm
Và những chiều đón đưa
Hàng cây già còn đó
Nơi hẹn hò năm xưa
Lá vàng chao trong gió
Trời chợt đổ cơn mưa
và bài
BIỂN VÀ EM của Nguyên Hùng 
Anh lớn lên trên sóng
Nên say hoài biển xanh
Biển đưa ngàn chiếc võng
Ru bồng bềnh hồn anh.
Em chỉ là giọt nhỏ
Giữa dòng đời, lặng trôi
Mà trước em, anh ngỡ
Trước muôn trùng biển khơi.
Hoặc
NGÕ CŨ của Ngọc Hải
Tình cờ qua ngỏ cũ
Nhớ lại người năm xưa
Không còn anh ở đó
Biết chờ ai đón đưa 
Bay vào trong nỗi nhớ
Lời ru tình ngày mưa
Bây giờ ru con ngủ
Qua rồi tình xa xưa
Và cũng của Ngọc Hải bài :
TÌNH XA 
Tình cờ qua ngỏ cũ 
Nhớ lại người năm xưa
Không còn anh ở đó 
Biết chờ ai đón đưa? 
Bay vào trong nỗi nhớ 
Lời ru tình ngày mưa
Bây giờ ru con ngủ
Qua rồi – tinh xa xưa
Hoặc bài
VIẾT CHO TÌNH YÊU CUỐI CÙNG của Nguyễn Lê Đoàn 
Duyên nợ gì với em 
Mà trần truồng suy nghĩ?
Mà cởi bỏ tâm hồn?
Phút ái ân lồ lộ.
Vòng tay xiết hư không
Nụ hôn như cắn đá
Em ơi! Một nửa vòng
Gối đầu trên nhật nguyệt.
Tranh tối sáng luân phiên
Chốn bình minh gà giục
Nơi đêm buông chăn gọi
Đường ranh giới nếp nhăn.
Vẫn chưng trời chung sao
Cùng sắc máu tươi đỏ
Vị mặn của nước mắt
Thì thầm cơn tình yêu!
Vẫn thế một tình yêu!
Vẫn thế một ráng chiều
Vẫn thế lá vàng rơi
Mùa thu chỉ một nơi.
Tình yêu vẫn thế thôi
Dẫu mùa thu xa khuất
Bên em và mãi mãi
Trách thời gian khờ dại. 
Quá khứ và vị lai
Không rộng bằng hiện tại
Tình yêu và ân ái
Không viết cho riêng ai.
Hoặc bài
TÌNH EM - CON SÁO SANG SÔNG của Hạ Giao
Cát đằng nghiêng dáng rũ 
Tím cả chiều nhớ mong 
Em làm sáo sang sông 
Long đong tình ở lại. 
Tuổi ấy con rất dại 
Tình trải bên sông dài 
Chị hò khúc chung vai 
Mẹ mong con sóng bước. 
Bạn tình ơi lỗi ước 
Đẩy thề ra giữa dòng 
Tròng trành trong bão động 
Sáo ơi hời sang sông! 
Chị hát khúc tình nồng 
Mẹ mỏi lòng mong đợi 
Đò ơi sao ngược dòng?...
Hoặc bài
CHỐN XƯA của Nguyễn Quốc Nam 
Căn nhà xưa còn đó
Em bây giờ nơi đâu
Rêu phong mờ ngói đỏ
Tường vôi đã nhạt màu
Chiều nay anh xuống phố 
Bóng ngày xưa đổ dài
Con đường thay tên họ
Anh vẫn còn nơi đây
Nơi phương trời xa thẳm 
Em có nhớ chốn xưa
Những tháng ngày say đắm
Và những chiều đón đưa
Hàng cây già còn đó
Nơi hẹn hò năm xưa
Lá vàng chao trong gió
Trời chợt đổ cơn mưa
Hoặc bài
TỪ KHI TA YÊU NGƯỜI của Hà Vũ Giang Châu 
Như biển xanh mùa hạ 
ta ươm mình trong mây 
em mùi hương trời lạ 
qua hồn ta ngất ngây
Em nét đẹp phương đông 
ta nghe lòng như say 
em mặt trời tươi hồng 
ta ngàn năm trái đất
Mình em ru tiếng hát 
vô tình ta đâu hay 
nghe tim mình rào rạt 
hạt bụi vàng bay bay 
Giàn hoa giấy nở đầy 
vầng trán hôn theo gió 
hạnh phúc chợt đâu đây 
nụ cười em rạng rỡ
Nón nghiêng vành e ấp 
áo hoa cà em bay 
biển xanh trời xuống thấp 
mắt đong đầy chiều nay.
Hoặc bài
ĐƠN PHƯƠNG của Hồ Văn Nhu
Tặng Như Thuỳ. Biên Hoà
Em là người con gái
Trời cho đẹp tuyệt vời
Từng bước chân mềm mại
Anh chết rồi em ơi
Từ một ngày gặp gỡ 
Anh gục đầu bao đêm
Tình thơ đầy trang vở
Biết nói gì hỡi em
Đông qua rồi xuân đến
Hè về rồi thu sang
Trĩu sâu niềm thương mến
Lòng buồn như nghĩa trang
Sao mình yêu không nói
Để câysầu đơn phương
Đơm hoa và kết trái
Cho lòng đau vương vương
Và đây tình thư ngỏ
Gởi người tình trong mơ
Cho một linh hồn trọ
Những tháng ngày bơ vơ.
Độc giả dễ nhận thấy thơ 5 chữ có thể sánh ngang vai với các loại thơ khác với chủ đề vĩnh hằng này!
II.3 - Thơ 5 chữ & “Tự Sự Hướng Nội”
Qua khảo sát của chúng tôi, thơ 5 chữ cũng thích dụng khi tác giả chọn thể loại thơ “ tự sự hướng nội “ :
Ví dụ qua
CHÂN DUNG của Bạch Cúc 
tôi vẽ mình trong gương 
nét phôi pha nhạt nhòa 
in bóng mình trong mắt 
ẩn dấu nỗi sầu riêng 
tôi vẽ mình trong gương 
tô đậm một nét mày 
cho cong đời dốc thẳng 
nghiệt ngã cõi trần ai 
tôi vẽ mình trong gương 
tô môi một điểm hồng 
quên đời là bóng tối 
rạng rỡ tàn dung nhan 
tôi vẽ mình trong gương 
soi ánh mắt lạc thần 
cơn mơ nào chưa tỉnh 
cơn mộng nào chưa tan 
tôi vẽ mình trong gương 
bức chân dung tượng hình 
ngỡ mình là cái bóng 
biến dạng vào hư không
Hoặc bài
BUỔI CHIỀU QUA TÔ CHÂU của Tô Mặc Giang 
Buổi chiều qua Tô Châu
Lòng ta bỗng dưng sầu
Cỏ hoang từ vạn cổ
Lá mục vùi thung sâu 
Bến nước thuyền im bóng
Khúc nhạc tình nay đâu?
Gió theo đùa trên sóng
Trong lòng ta thương đau 
Chùa xa đưa tiếng kệ
Lãng đãng hồn cố nhân
Nghìn năm hoa đá nở
Đông hồ trăng đã lên 
Buổi chiều qua Tô-Châu
Bâng khuâng mộng ban đầu
Lối xưa giờ đã mất
Tìm em, tìm nơi đâu?
Hoặc bài
NÓI VỚI MÌNH của Huy Định 
Nếu anh là ngọn cỏ
Phủ kín trái đất tròn
Thời gian. Không hề sợ
Cắt rồi càng xanh hơn
Anh đâu là dòng sông
Qua bao miền đất lạ
Vui, giận, buồn vô cớ
Bến bờ đành lặng câm.
Anh chẳng là ngọn lửa
Sưởi ấm hết nhân gian
Giữa mịt mùng đêm tối
Làm hải đăng dẫn đường.
Lòng còn nhiều khao khát
Còn say những lời yêu
Còn mơ mộng bao điều
Đừng nói lời xa lạ...
Anh không là ngọn cỏ
Đâu phải một dòng sông
Là con người bé nhỏ
Giữa đất trời mênh mông.
Hoặc
VỀ SÀI GÒN của Nguyễn Văn Thức
tặng anh Uyên Thao
Mai tôi về Sài Gòn 
chuyện đời như trái núi
biết hỏi ai bây giờ
Mai tôi về Sài Gòn
nhớ bài không tên cũ
nhớ về em tình cờ
Mai tôi về Sài Gòn
nhớ mãi tiếng giầy khuya
bao nhiêi lần vang vọng
Mai tôi về Sài Gòn
bạn bè xưa ở đấy
đã lỡ độ hết rồi
Mai tôi về Sài Gòn
những cũ, và bây giờ
còn ngờ ngợ chưa quen
Mai tôi về Sài Gòn
làm chứng nhân như vậy
rồi chết mất im hơi.
II.3- Thơ 5 Chữ & “Tính Nhân Văn”
Tính nhân văn có thể thấy qua các bài thơ 5 chữ dưới đây , ví dụ:
NGƯỜI BÁN THAN của Vũ Quang Tần 
Lầm lũi khối bùn đi 
nhọ nhem vương số phận 
khắp xó cùng ngõ tận 
bếp mọi nhà lửa hồng.
Hoặc Tình cha con qua bài
NHỮNG ĐIỀU KHÔNG BIẾT của Nguyễn Trọng Liên
Tặng con trai KL
Những điều con không biết 
Là những điều cha hay 
Những điều cha không biết 
Là của con ngày mai 
Trong lòng cha buồn nhớ 
Vui trong suốt đời con 
Tuổi như bài toán khó 
Không rõ hết hay còn 
Ai lại như thế được? 
Tóc bạc cho tuổi già 
Má nhăn là hết trẻ 
Ấu thơ hay khóc oà? 
Cha không già như tóc 
Con vẫn trẻ như nôi 
Tuổi chín mười mơ ước 
Len trắng một sợi rồi 
Trời chia hai thế kỷ 
Một nửa dành cho con 
Là sớm chiều sương gió 
Là nửa đêm trăng tròn 
Là những điều không biết 
Cha mong con lớn khôn 
Là những lời im lặng 
Con thổi gió tâm hồn
Hoặc
CUỐI NĂM NGỒI TÁM MỐT của Nguyễn Đăng Trình 
Cuối năm ngồi tám mốt
Nhìn đời dửng dưng qua
Vét niềm vui dông tuốt
Sạch bách cõi người ta 
Cuối năm ngồi tám mốt
Nhìn em về dưới trưa
Rã rời khua nhịp guốc
Chiếc bóng còng hơn xưa
Cuối năm ngồi tám mốt
Nhìn cuộc tình mốc meo
Phơi mấy mùa mưa nắng
Ướt mèm rồi khô queo 
Cuối năm ngồi tám mốt
Nhìn đám bạn hè nhau 
Ly chạm ly canh cách
Uống chưa mềm nỗi đau
Cuối năm ngồi tám mốt
Nhìn trắng mười ngón tay
Lôi mớ buồn ra nhậu 
Đêm hồi nào không hay...
Và bài
NỬA ÐỜI RỒI CŨNG MỘT MAI của Nguyễn Hoàng Trung
Gửi em sợi tóc rụng 
Ta bạc đầu lao đao 
Nửa đời đi chinh chiến 
Nửa đời tựa bóng câu 
Anh rụng nghìn sợi tóc 
Buồn vui như mây bay 
Mẹ già khô nước mắt 
Nữa đời rồi một mai 
Có buổi sáng xuân hồng 
Có buổi chiều hạ trắng 
Ðời anh mù tăm tăm 
Em có về quê hương 
Cũng nhiều năm lưu lạc 
Trở về hai tay không 
Mẹ nghìn đêm nước mắt 
Anh nghìn đêm chênh vênh
Hoặc
NHỚ !!! của Đỗ Thị Hồng Vân
Tặng Tử Lan
Em đi trên đường phố,
Thoáng bóng người giống anh.
Dõi theo xe – biển số,
Không, không phải! Thôi đành
Xem “Diễn đàn doanh nghiệp”,
Gương mặt nào quen quen, 
Ngỡ anh ở trên đó
Ơi người yêu của em !
Khi bưng cốc nước uống,
Nhớ lúc bên nhau cười,
Bàn tay ai luống cuống
Làm cánh hồng buông rơi.
Đêm mơ màng trăn trở,
Kìa ! Đôi mắt anh nhìn.
Ôi ! Tình yêu muôn thưở,
Em giấu măi trong tim.
Những chiều buồn xao xác, 
Lòng trống trải đơn côi, 
Nhớ tiếng anh ấm áp. 
Ở đâu, hỡi anh ơi!
Hoặc
TÌNH KHÚC BÊN BỜ BIỂN của Đỗ Thị Hồng Vân
Tặng Tử Lan
Chiều ấy bên biển xanh 
Gió dạt dào khúc hát 
Khoảng trời riêng yên lành 
Cho hồn thêm bát ngát.
Biển ơi! Biển bao la 
Như đời anh phóng khoáng 
Sóng tung tràn hát ca 
Như tình anh dũng mănh.
Làn môi anh ngọt ngào 
Cả trời đất ngả nghiêng 
Mái tóc em bồng bềnh 
Quấn quýt bờ vai anh.
Ôi! Người em yêu dấu 
Trong lúc tay xiết tay 
Anh ơi, anh có thấu 
Xao xuyến trong tim này?
Dù một giờ một khắc 
Ta đă sống, đă yêu 
Dù rằng niềm hạnh phúc 
Một chút thôi, đâu nhiều.
Chiều nay ra biển xanh 
Chông chênh bờ cát trắng 
Em thầm gọi tên anh 
Mênh mông đồi thông vắng...
Và bài
ĐÔI TA của Đặng Thị Diễm 
Dìu nhau trên lối nắng 
Ta ngắt cánh hoa vàng 
Ta say men hạnh phúc 
Đôi tâm hồn lâng lâng 
Em thôi là vầng trăng 
Cô đơn tỏa ánh vàng 
Anh thôi là lãng tử 
Những chiều mây lang thang 
Cây hiền xanh nhựa sống 
Lộc non ngời mưa sương 
Như đôi chim liền cánh 
Đôi ta vui dặm trường.
II.4 - Thơ 5 Chữ &” Triết Lý “
Hồng Vinh có khổ thơ 5 chữ giàu tính triết luận
“Khi trái đất còn quay 
Ta chỉ một sát na 
Sẽ hòa theo hạt bụi 
Trên mặt đất cũ mèm “
Hoặc bài
HỒI TƯỞNG của cố nữ sĩ Đào Tiểu Tố 
Ngẩn ngơ trên trang giấy 
Hồi tưởng lại chuyện xưa 
Góp nhặt gọi là thơ 
Gởi về nơi xa vắng 
Sông lạnh không bến bờ.
Hoặc
BÀI TẶNG CÁC THẦN SƯ ĐỜI LÝ TRẦN của Trần Tuấn Kiệt 
Trăng đời xưa sáng rọi 
Thời thế đã xoay vần 
Đỉnh Thiên - Thần trụ bóng 
Đảo nổi nhớ Tiên Dung 
Vũ trụ đầy vô hạn 
Tâm tư hướng muôn trùng 
Thiền sư ngồi mỏi mệt 
Thần nữ gối hương nồng 
Chuyện đời câu sấm ký 
Vạn sự khởi đầu - không ! 
Hạc trình xa vạn dặm 
Nguồn vui tỏa muôn trùng         
Hoặc bài cũng của Trần Tuấn Kiệt
NIỀM HOAN HỈ 
Trăng say đêm tỏa sáng 
Bừng vui đón hạc về 
Lòng sông sâu vô hạn 
Bóng Hạc động hồn khuya  
Hoặc bài
BÔNG HỒNG ĐỎ của Trần Phố 
Có một bông hồng nhỏ
vận sắc màu tim tôi
Lặng lẽ thời gian trôi
Chân trời thêm rực lửa
Chiếc gai nào một thuở
Sắc lời buồn trăm năm.
Hoặc bài
THƠ VÀ NGHIỆP của Hiền Mặc Chất 
Không dám làm văn học 
Chỉ thích làm thơ thôi 
Làm thơ cho em đọc 
Cho đời thêm chút vui
Xưa mơ làm thi sĩ 
Đem thơ điểm tô đời 
Thích tâm hồn bay bổng 
Và tình lên chơi vơi
Thơ ví tựa hoa hương 
Hoa nào cũng đẹp cả 
Chỉ khác hương và sắc 
Hương sắc cũng vô thường
Làm thơ là mắc nghiệp 
Nghiệp dĩ do trời ban 
Ban cho tâm hồn đẹp 
Đẹp cả khi héo tàn
Phải em là tri âm 
Hay em là tri kỷ 
Một đời ta tình lụy 
Lụy tình vì nghiã ân
Quen nhau từ dạo ấy 
Tình ân đẹp vô ngần 
Duyên thơ và duyên nghiệp 
Cho ta thành thi nhân
Và v.v
III.- Kết Luận
1-Ngoài các ví dụ dẫn chứng trên , kính mời độc giả yêu thơ 5 chữ có thể tiếp tục truy câp  để đọc bài thơ 5 chữ của Nguyễn Vạn An ; Hoặc thơ “Tất cả đều có thể“ của Trần Hữu Dũng; Hoặc  để đọc “Không đề I “của Trần Cổ Tích ; Hoặc “Hiên sớm” của Đỗ Trọng Khơi  Và thơ Hồ Chí Bửu với bài “ Mồng hai “ “ Mồng ba”  Hoặc Bạch Cúc tiếp 2 bài 5 chữ  Và thơ 5 chữ của Đàm Xuân Cận 
2- có lẽ độc giả yêu thơ của vietvanmoi.com không thể quên chuỗi 6 bài thơ độc đáo củaHoàng Vũ Đông Sơn “THƠ TRIỆT HẬU “
N G O N
Gởi ĐL.
Có được chút tình còm
Đời em bớt ốm nhom
Các anh cứ việc nhòm 
Ngon !
(Saigòn 24/08/02003)
C A I
Gởi Lữ Quốc Văn
Mưa đêm giọt văn dài
Cứ thao thức hoài hoài
Thuốc nào để nguôi ngoai 
Cai !
(Saigòn 24/08/2003)
Đ Â Y
Gởi Mai Anh
Người thật sướng quá Tây
Má cứ đỏ hây hây
Còn không cái của ấy ? 
Đây !
(Saigòn 24/08/2003)
Đ I Ê N
Gởi LH. Ngày chưa ở Úc.
Em vẫn đẹp như tiên
Thế mới thật là phiền
Gặp nhau cho đỡ nghiền 
Điên !
(Saigòn 24/08/2003)
C Ư Ơ N G
Gởi Hoàng Xuân Hứa
Cùng nhau sáu mươi “dương”
Vẫn cái tật ẩm ương
Còn đâu mà cầu sương 
Cương !
Saigòn 22/09/2003
M A I
Gởi Hoàng Thuỵ Kha
Già càng dẻo càng dai
Tội thài lài ngắc ngoải
Nghiệp bỏ phế “vườn” hoài ? 
Mai !
(Saigòn 22/09/2003)
3- Cá nhân tôi mạo muội cho rằng bài thơ dưới đây “ Hiệp vần “ của từng khổ thơ và cả bài thơ đều khá “ nhuần nguyễn “ dễ thuộc
ORSAY của Nguyễn Khôi
Thân tặng vợ chồng Từ Vũ và Nguyễn Thị Dị
Tàu nhanh ra Orsay 
Như bay lên Đà Lạt 
Phố núi nhà chạm mây 
Hàng cây rung tiếng hát 
Có cái gì bát ngát 
Có cái gì say say
Ôm bạn tay trong tay 
chuyện trò không hề dứt 
thơ văn từng chương dày 
tình đời lao vun vút
Ừ đây là nước Pháp 
ở ngoại ô Paris 
không phải là Đà Lạt 
không phải là Bến Tre @ 
gặp nhau nơi đất khách 
rôm rả câu chuyện quê
Giàn bàu xanh lạ ghê 
Biển số nhà "y hệt" 
Có cái gì sẻ chia 
Có cái gì thật tuyệt
Đà Lạt hệt Paris 
ly cà phê đậm đặc 
tiếng Pháp đan tiếng Việt 
chả giò thơm patê 
bánh mì, cơm nóng sốt
Có cái gì Pháp Việt 
Có cái gì giao lưu 
Có cái gì hội nhập 
Chan chứa một tình yêu
Có cái gì phiêu lưu 
Có cái gì lãng mạn 
ờ, ly hương cũng hay... 
mở rộng chân trời sáng...
Tàu nhanh đến Orsay...
Paris 28-7-2007
© Tác giả giữ bản quyền.
. Đăng ngày 13.04.2012 theo nguyên bản của tác giả gởi từ Hà Nội.
Top of Form
Bottom of Form

File đính kèm:

  • docBai_26_Hoat_dong_ngu_van_Thi_lam_tho_nam_chu.doc